Đăng Ký Học
Ngày 26/06/2024 18:37:09, lượt xem: 272
* Chuẩn bị đọc
Câu hỏi: Theo em, thế nào là keo kiệt?
Trả lời:
Keo kiệt hà tiện tới mức quá quắt, chỉ biết bo bo giữ của. Đồng nghĩa với bần tiện, keo. Trái nghĩa với hào phóng.
* Trải nghiệm cùng văn bản
1. Suy luận: Câu trả lời này thể hiện nét tính cách gì của người chủ nhà?
- Câu trả lời này thể hiện tính keo kiệt, bủn xỉn, hà tiện của người chủ nhà.
2. Suy luận: Vì sao lời giải thích của nhân vật ông hà tiện lại gây bất ngờ đối với người đọc?
- Vì ông hà tiện không lo cho bàn chân đang bị chảy máu của mình mà lại cảm thấy may mắn vì nếu đi giày sẽ rách mất mũi giày.
* Suy ngẫm và phản hồi
Nội dung chính: Nói về sự hà tiện bủn xỉn củangười chủ nhà và ông hà tiện. Phản ánh những người có tính keo kiệt, bủn xỉn quá mức.
“Vắt cổ chày ra nước” phê phán tính keo kiệt, bủn xỉn và ích kỷ của người chủ nhà, cũng như của biết bao người khác, tận dụng tối đa để không phải bỏ tiền ra. Đồng thời thấy được sự khổ sở, bị bóc lột tận cùng của những người lao động nghèo khó.
“May không đi giày” châm biếm, mỉa mai kiểu người hà tiện, bủn xỉn, phê phán những người tiếc của chứ không tiếc thân.
Câu 1: Xác định đề tài của hai truyện trên. Theo em, nhan đề Vắt cổ chày ra nước và May không đi giày có thể hiện được nội dung của mỗi truyện hay không? Vì sao?
Trả lời:
- Đề tài của hai truyện là thói keo kiệt, hà tiện.
- Cả 2 nhan đề có khả năng thâu tóm nội dung của mỗi văn bản. Hai nhan đề đều khái quát được sự keo kiệt, hà tiện của các nhân vật.
Câu 2: Em có nhận xét gì về bối cảnh của hai truyện cười trên?
Trả lời:
Bối cảnh của hai truyện không được miêu tả cụ thể, tỉ mỉ, là bối cảnh không xác định.
Câu 3: Các nhân vật trong hai truyện trên thuộc loại nhân vật nào của truyện cười?
Trả lời:
Đây là loại nhân vật mang thói hư tật xấu phổ biến trong xã hội: thói hà tiện, keo kiệt.
Câu 4: Dựa vào bảng dưới đây, hãy chỉ ra điểm giống nhau và khác nhau trong thủ pháp gây cười ở hai truyện Vắt cổ chày ra nước và May không đi giày (làm vào vở):
Thủ pháp |
Điểm giống nhau |
Điểm khác nhau | |
Vắt cổ chày ra nước | May không đi giày | ||
1. Tạo tình huống trào phúng | Kết hợp khéo léo lời người kể chuyện và lời nhân vật hoặc lời của các nhân vật với nhau tạo nên những liên tưởng, đối sánh bất ngờ, hài hước, thú vị,… | Tình huống người đầy tớ xin chủ nhà mấy đồng tiền để uống nước dọc đường với đoạn đối thoại giữa hai nhân vật đã khắc họa thói keo kiệt của chủ nhà. | Tình huống ông hà tiện dù ngón chân bị chảy máu ròng ròng nhưng vẫn nói là may vì không bị rách mũi giày. |
2. Sử dụng các biện pháp tu từ | Biện pháp khoa trương, phóng đại. | Câu nói của người đầy tớ (Dạ, vắt cổ chày cũng ra nước!) | Chân dung của ông hà tiện (được miêu tả qua lời kể của tác giả, lời thoại của nhân vật) |
Câu 5: Câu nói: “Dạ, vắt cổ chảy cũng ra nước!” của nhân vật “người đầy tớ” trong truyện Vắt cổ chày ra nước và câu nói: “... may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!” của nhân vật “ông hà tiện” trong truyện May không đi giày có vai trò như thế nào trong việc thể hiện chủ đề của truyện?
Trả lời:
Những câu nói này giúp khắc họa rõ nét các bức chân dung lạ đời của các nhân vật và tạo ra tiếng cười cho câu chuyện.
+ Câu nói: “Dạ, vắt cổ chảy cũng ra nước!” của nhân vật “người đầy tớ” trong truyện Vắt cổ chày ra nước khắc họa tính cách keo kiệt của ông chủ nhà.
+ Câu nói: “... may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!” của nhân vật “ông hà tiện” trong truyện May không đi giàykhắc họa bản chất hà tiện của chính nhân vật này.
Câu 6: Theo em, tác giả dân gian sáng tạo các câu chuyện trên với mục đích gì? Nhận xét về cách nhìn cuộc sống, con người của tác giả dân gian thông qua các truyện cười này.
Trả lời:
Tác giả dân gian muốn phê phán thói keo kiệt, hà tiện trong xã hội. Tác giả dân gian đã quan sát những thói hư tật xấu dưới góc nhìn hài hước, xây dựng những chân dung lạ đời, qua đó phê phán những hiện tượng tiêu cực này.
Câu 7: Viết một đoạn văn (khoảng năm đến bảy câu) trình bày sự khác nhau giữa keo kiệt và tiết kiệm.
Trả lời:
Tham khảo:
(1) Keo kiệt và tiết kiệm là hai khái niệm có ý nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau. (2) Trước hết, keo kiệt có nghĩa là hà tiện, chỉ biết giữ của cho riêng mình. (3) Còn tiết kiệm là sử dụng đúng mức, biết dành dụm của cải. (4) Người keo kiệt thường sẽ ích kỉ, không biết đến chia sẻ với mọi người nên họ hay bị xa lánh, ghét bỏ. (5) Đây là một tính xấu trong xã hội. (6) Còn người tiết kiệm sẽ biết chi tiêu hợp lí, trân trọng mọi thứ, họ sẽ biết đồng cảm, chia sẻ với mọi người. (7) Con người cần tránh thói keo kiệt, biết tiết kiệm để cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đăng ký khóa học và đọc thêm nhiều bài viết hấp dẫn khác của Học Văn Chị Hiên tại đây:
- Fanpage Học Văn Chị Hiên
- Fanpage Học Văn Chị Hiên - THCS Lớp 6,7,8,9
Tin liên quan